《赠广利大师歌》拼音译文赏析

  • zèng
    guǎng
    广
    shī
  • [
    táng
    ]
    róng
  • huà
    rén
    zhī
    xīn
    shèn
    nán
    huà
    zhī
    xīn
    gēng
    huà
    rén
    chéng
    xiàn
    zhī
  • huà
    yuán
    yǒu
    zhì
    zài
    xīn
    weí
    zhì
    zhě
    rén
    jīn
    zhī
    guǎng
    广
  • sān
    shí
    nián
    qián
    shí
    shī
    chū
    zhèng
    jiàn
    xué
    cǎo
    shū
    bēng
    yún
    luò
    qiān
    wàn
    zhuàng
  • suí
    shǒu
    biàn
    huà
    shēng
    kōng
    hǎi
    beǐ
    tiān
    nán
    huí
    bié
    meǐ
    jiàn
    shū
    zōng
    zhuàn
    jué
  • jìn
    lái
    jiān
    jiě
    zuò
    shī
    yán
    míng
    kuài
    yǒu
    jiān
    bǎi
    liàn
    gāng
  • tǐng
    yòu
    qiān
    tuō
    jiāng
    feī
    miè
    hǎo
    shì
    diāo
  • zòng
    héng
    chōng
    kǒu
    zuó
    lái
    shì
    shí
    piān
    yǒng
    shā
    jiāng
    nán
    fēng
    yuè
  • nǎi
    zhī
    xìng
    shì
    tiān
    shì
    rén
    qīng
    biān
    f
    G
    feī
    zuò
    tiān
    shàng
    lín
  • dàn
    xīn
    yòu
    xīn
    tài
    bái
    feī
    tōng
    shén

原文: 化人之心固甚难,自化之心更不易。化人可以程限之,
自化元须有其志。在心为志者何人,今日得之于广利。
三十年前识师初,正见把笔学草书。崩云落日千万状,
随手变化生空虚。海北天南几回别,每见书踪转奇绝。
近来兼解作歌诗,言语明快有气骨。坚如百炼钢,
挺特不可屈。又如千里马,脱缰飞灭没。好是不雕刻,
纵横冲口发。昨来示我十馀篇,咏杀江南风与月。
乃知性是天,习是人。莫轻河边羖fG,飞作天上麒麟。
但日新,又日新,李太白,非通神。



吴融简介: 吴融是唐代诗人,字子华,出生于唐宣宗大中四年(850),越州山阴(今浙江绍兴)人,享年五十四岁,卒于唐昭宗天复三年(903)。他生活在一个混乱、矛盾、黑暗的时代,他死后三年,大唐帝国也就走入历史了,因此,吴融可以说是整个大唐帝国走向灭亡的见证者之一。