《箭镞》拼音译文赏析

  • jiàn
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • jiàn
    běn
    qiú
    cuì
    liáng
    shèn
    nán
    jiāng
    suǒ
    yòng
    shè
    xiōng
    cán
  • shè
    shè
    rén
    ān
    weí
    dào
    dāng
    shè
    níng
    wèn
    guān
  • shè
    guān
    zhōng
    dào
    zhōng
    zhī
    xiě
    lán
    gān
    dài
    jiàn
    jūn
    qián
    jūn
    wáng
    qiāo
    huān
  • qǐng
    céng
    weí
    dào
    zhě
    bǎi
    jiàn
    zhōng
    xīn
    zǎn
    jìng
    jiāng
    ér
    leì
    zhù
    xīn
    suān
  • jūn
    wáng
    liáng
    shuài
    huò
    shuí
    weí
    duān
    shuài
    yán
    xíng
    zuì
    shǐ
    使
    rèn
    shāo
    .
  • jūn
    wáng
    rěn
    shā
    zhú
    zhī
    bèng
    wán
    réng
    lìng
    hòu
    lái
    jiàn
    jìn
    tóu
    tuán
    tuán
  • xíng
    suī
    yuǎn
    xīn
    lán
    huì
    shè
    jiāo
    chī
    jìn
    zhōu
    xíng
    è
    lán

原文: 箭镞本求利,淬砺良甚难。砺将何所用,砺以射凶残。
不砺射不入,不射人不安。为盗即当射,宁问私与官。
夜射官中盗,中之血阑干。带箭君前诉,君王悄不欢。
顷曾为盗者,百箭中心攒。竞将儿女泪,滴沥助辛酸。
君王责良帅,此祸谁为端。帅言发硎罪,不使刃稍刓.
君王不忍杀,逐之如迸丸。仍令后来箭,尽可头团团。
发硎去虽远,砺镞心不阑。会射蛟螭尽,舟行无恶澜。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。