《田园乐七首(一作辋川六言,第六首一作皇甫曾诗)》拼音译文赏析

  • tián
    yuán
    shǒu
    zuò
    wǎng
    chuān
    liù
    yán
    liù
    shǒu
    zuò
    huáng
    céng
    shī
  • [
    táng
    ]
    wáng
    weí
  • yàn
    jiàn
    qiān
    mén
    wàn
    jīng
    guò
    beǐ
    nán
    lín
  • guān
    míng
    yǒu
    kōng
    tóng
    sàn
    rén
  • zài
    jiàn
    fēng
    hóu
    wàn
    tán
    shuāng
  • shèng
    ǒu
    gēng
    nán
    gāo
    dōng
    chuāng
  • cǎi
    líng
    tóu
    fēng
    zhàng
    lín
    西
    xié
  • xìng
    shù
    tán
    biān
    táo
    huā
    yuán
    rén
    jiā
  • chūn
    cǎo
    qiū
    绿
    luò
    luò
    cháng
    sōng
    xià
    hán
  • niú
    yáng
    guī
    cūn
    xiàng
    tóng
    zhì
    shí
    guàn
  • shān
    xià
    yān
    yuǎn
    cūn
    tiān
    biān
    shù
    gāo
    yuán
  • piáo
    yán
    huí
    lòu
    xiàng
    liǔ
    xiān
    shēng
    duì
    mén
  • táo
    hóng
    hán
    宿
    liǔ
    绿
    gēng
    dài
    cháo
    yān
  • huā
    luò
    jiā
    tóng
    weì
    sǎo
    yīng
    shān
    yóu
    mián
  • zhuó
    jiǔ
    huì
    lín
    quán
    shuǐ
    bào
    qín
    hǎo
    cháng
    sōng
  • nán
    yuán
    lòu
    kuí
    cháo
    zhé
    dōng
    huáng
    liáng
    chōng

原文: 厌见千门万户,经过北里南邻。
官府鸣珂有底,崆峒散发何人。
再见封侯万户,立谈赐璧一双。
讵胜耦耕南亩,何如高卧东窗。
采菱渡头风急,策杖林西日斜。
杏树坛边渔父,桃花源里人家。
萋萋春草秋绿,落落长松夏寒。
牛羊自归村巷,童稚不识衣冠。
山下孤烟远村,天边独树高原。
一瓢颜回陋巷,五柳先生对门。
桃红复含宿雨,柳绿更带朝烟。
花落家童未扫,莺啼山客犹眠。
酌酒会临泉水,抱琴好倚长松。
南园露葵朝折,东谷黄粱夜舂。



王维简介
唐朝 诗人王维的照片

王维(692年-761年),字摩诘,号摩诘居士,祖籍山西祁县,其父迁居于蒲州(今山西永济市),遂为河东人。盛唐山水田园派诗人、画家,号称“诗佛”。今存诗400余首,重要诗作有《相思》、《山居秋暝》等。与孟浩然合称“王孟”。王维早年诗作充满爱国热情,晚年笃信佛教,因此其晚期作品中融合佛法,充满禅意。
王维受母亲影响,精通佛学,其字“摩诘”,是取自佛教的《维摩诘经》。