《中元甲子以辛丑驾幸蜀四首(第五首一作偶怀)》拼音译文赏析

  • zhōng
    yuán
    jiǎ
    xīn
    chǒu
    jià
    xìng
    shǔ
    shǒu
    shǒu
    zuò
    ǒu
    huái
    怀
  • [
    táng
    ]
    luó
    yǐn
  • hún
    wáng
    西
    xìng
    shuí
    rén
    cóng
    huáng
    hǎi
    weí
    jiā
    suī
    weì
    yuǎn
  • jiǔ
    zhōu
    duō
    shì
    jìng
    nán
    fáng
    wén
    gàn
    shí
    zhēn
    jiāng
    huì
    dài
    tián
    yóu
    zhì
    jià
    wáng
  • yìng
    gǎn
    liǎng
    cháo
    xún
    shòu
    绿
    huái
    duān
    zhèng
    驿
    huāng
    liáng
  • zhuǎ
    zhù
    shí
    liǎng
    xiāo
    diǎn
    chén
    jiǔ
    yáo
    gǎn
    hèn
    jiǎ
    bīng
    weí
  • suǒ
    juē
    liú
    pǐn
    qīng
    cháo
    shí
    ruì
    suàn
    jiān
    zhāng
    jiǎo
    chù
    rén
    dài
    weǐ
    xiāo
  • guì
    wàng
    shān
    chóng
    gào
    néng
    liè
    shèng
    yāo
  • xié
    bēn
    tún
    ruì
    qīng
    píng
    guò
    jìn
    dào
    jiān
    weī
    zòng
    ráo
    quǎn
    cháng
  • nài
    chái
    láng
    xìng
    shí
    jiǔ
    miào
    yǒu
    líng
    lìng
    sān
    chuān
    beī
    hèn
    zhāng
  • lián
    hái
    jīng
    chóng
    duì
    hóng
    jiāo
    jiào
    shǔ
    ér
  • bái
    dīng
    rǎng
    fàn
    cháng
    ān
    cuì
    niǎn
    cāng
    huáng
    pán
    dān
    fèng
    yǒu
    qíng
    chén
    wài
    yuǎn
  • lóng
    tóu
    hán
    jìng
    lián
    guì
    móu
    shēn
    weī
    wén
    huáng
    chuàng
    nán
  • jiāng
    hóu
    shì
    diào
    chuán
    shàng
    leì
    lán
    gān

原文: 子仪不起浑瑊亡,西幸谁人从武皇。四海为家虽未远,
九州多事竟难防。已闻旰食思真将,会待畋游致假王。
应感两朝巡狩迹,绿槐端正驿荒凉。
爪牙柱石两俱销,一点渝尘九土摇。敢恨甲兵为弃物,
所嗟流品误清朝。几时睿算歼张角,何处愚人戴隗嚣。
跪望嵕山重启告,可能馀烈不胜妖。
邪气奔屯瑞气移,清平过尽到艰危。纵饶犬彘迷常理,
不奈豺狼幸此时。九庙有灵思李令,三川悲忆恨张仪。
可怜一曲还京乐,重对红蕉教蜀儿。
白丁攘臂犯长安,翠辇苍黄路屈盘。丹凤有情尘外远,
玉龙无迹渡头寒。静怜贵族谋身易,危惜文皇创业难。
不将不侯何计是,钓鱼船上泪阑干。



罗隐简介: 罗隐(833-909),字昭谏,新城(今浙江富阳市新登镇)人,唐代诗人。生于公元833年(太和七年),大中十三年(公元859年)底至京师,应进士试,历七年不第。咸通八年(公元867年)乃自编其文为《谗书》,益为统治阶级所憎恶,所以罗衮赠诗说:“谗书虽胜一名休”。后来又断断续续考了几年,总共考了十多次,自称“十二三年就试期”,最终还是铩羽而归,史称“十上不第”。黄巢起义后,避乱隐居九华山,光启三年(公元887年),55岁时归乡依吴越王钱镠,历任钱塘令、司勋郎中、给事中等职。公元909年(五代后梁开平三年)去世,享年77岁。罗隐的诗歌以描写山水、抒发思乡之情著称,其中《题九华山石壁》、《九华山祠堂》、《九华山招隐》等诗作更是脍炙人口,被誉为“九华诗祖”。