《怀华阳润卿博士三首》拼音译文赏析

  • huái
    怀
    huá
    yáng
    rùn
    qīng
    shì
    sān
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    xiū
  • xiān
    shēng
    xiàng
    shì
    huáng
    tiān
    shì
    tán
    西
    shì
    wàng
    huán
    yǎng
    guī
    kàn
    jué
  • dāo
    guī
    ěr
    quǎn
    shì
    xiān
    fāng
    jìng
    tàn
    shí
    nǎo
    rùn
    xián
    liàn
    sōng
    zhī
    yuàn
    luò
    xiāng
  • wén
    dào
    zhēng
    xián
    yǒu
    zhào
    zhī
    dào
    liáng
    cháng
  • míng
    xīn
    weí
    shì
    bái
    yīng
    jūn
    wèn
    rén
    jiān
    jué
    xūn
    lín
    xià
    zuì
    mián
    xiān
    鹿
    jiàn
  • dòng
    zhōng
    xián
    huà
    yǐn
    zhī
    wén
    shí
    chuáng
    hún
    xiǎn
    téng
    qiè
    kaī
    yǒu
    yún
  • liào
    huáng
    xīn
    zhào
    yàng
    qīng
    qióng
    bǎn
    shàng
    绿
    weí
    wén
  • fèng
    qīng
    lái
    chèng
    shòu
    róng
    huá
    yáng
    guǎn
    zhǔ
    weì
    chéng
    wēng
    shǔ
    xíng
    zhá
    xīn
    jiǔ
  • yún
    jiāng
    shù
    chǐ
    齿
    kōng
    bái
    shí
    zhǔ
    duō
    xūn
    heī
    dān
    shā
    mái
    jiǔ
    rǎn
    quán
    hóng
  • nián
    shì
    xiān
    shēng
    shí
    lài
    jiā
    chōng

原文: 先生一向事虚皇,天市坛西与世忘。环堵养龟看气诀,
刀圭饵犬试仙方。静探石脑衣裾润,闲炼松脂院落香。
闻道征贤须有诏,不知何日到良常。
冥心唯事白英君,不问人间爵与勋。林下醉眠仙鹿见,
洞中闲话隐芝闻。石床卧苦浑无藓,藤箧开稀恐有云。
料得虚皇新诏样,青琼板上绿为文。
凤骨轻来称瘦容,华阳馆主未成翁。数行玉札存心久,
一掬云浆漱齿空。白石煮多熏屋黑,丹砂埋久染泉红。
他年欲事先生去,十赉须加陆逸冲。



皮日休简介: 皮日休(834-902),字袭美,号鹿门子、间气布衣、醉吟先生,晚唐文学家、散文家,与陆龟蒙齐名,世称“皮陆”,今湖北天门人,汉族。咸通八年(867)进士及第,在唐时历任苏州军事判官、著作佐郎、太常博士、毗陵副使。后参加黄巢起义,任翰林学士,起义失败后不知所踪。诗文兼有奇朴二态,且多为同情民间疾苦之作,著有《皮日休集》、《皮子》、《皮氏鹿门家钞》等。