《嘲飞卿七首》拼音译文赏析

  • cháo
    feī
    qīng
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    duàn
    chéng
    shì
  • céng
    jiàn
    dāng
    rén
    shí
    zhuāng
    shù
    hǎo
    yāo
    shēn
  • shào
    nián
    huā
    duō
    fāng
    zhī
    xiàng
    shī
    zhōng
    xiě
    zhēn
  • zuì
    meì
    qīn
    xié
    piāo
    yīng
    cháng
    fèng
    huáng
    chaī
  • zhī
    jūn
    zuò
    xián
    qíng
    yìng
    yuàn
    jiāng
    shēn
    zuò
    jǐn
    xié
  • cuì
    dié
    weī
    jīn
    chā
    shǒu
    qīng
    chóng
    weī
    chaī
    liáng
  • chóu
    shēng
    bàn
    é
    kaī
    zhī
    weí
    duō
    qíng
    tuán
    shān
    láng
  • liǔ
    yān
    meí
    xuě
    yǐn
    qīng
    lóu
    cán
    huáng
    weì
    xiū
  • jiàn
    shuō
    néng
    cái
    zhī
    shuí
    gēng
    zhù
    tóu
  • chóu
    lǎn
    zhī
    tóng
    xīn
    mèn
    xiù
    xiān
    miáo
    lián
    zhī
  • duō
    shào
    fēng
    liú
    chóu
    zhōng
    kōng
    yǒng
    zǎo
    huán
    shī
  • yàn
    zhī
    shān
    chóng
    néng
    qīng
    nán
    yáng
    shuǐ
    dǒu
    fēn
    míng
  • fán
    shè
    xiān
    zhāng
    yǒu
    qín
    zhōng
    weī
    fèng
    shēng
  • bàn
    suì
    chóu
    zhōng
    jìng
    qiān
    huán
    liáo
    bìn
    què
  • huā
    qián
    bào
    píng
    yuè
    hái
    yìng
    zhuó

原文: 曾见当垆一个人,入时装束好腰身。
少年花蒂多芳思,只向诗中写取真。
醉袂几侵鱼子缬,飘缨长罥凤凰钗。
知君欲作闲情赋,应愿将身作锦鞋。
翠蝶密偎金叉首,青虫危泊玉钗梁。
愁生半额不开靥,只为多情团扇郎。
柳烟梅雪隐青楼,残日黄鹂语未休。
见说自能裁袙腹,不知谁更著帩头。
愁机懒织同心苣,闷绣先描连理枝。
多少风流词句里,愁中空咏早环诗。
燕支山色重能轻,南阳水泽斗分明。
不烦射雉先张翳,自有琴中威凤声。
半岁愁中镜似荷,牵环撩鬓却须磨。
花前不复抱瓶渴,月底还应琢刺歌。



段成式简介: 唐朝诗人,作者信息正在完善中!