《趋翰苑遭诬构四十六韵》拼音译文赏析

  • hàn
    yuàn
    zāo
    gòu
    shí
    liù
    yùn
  • [
    táng
    ]
    shēn
  • jiǔ
    dāng
    qián
    sān
    qiān
    yìng
    ruì
    zuǎn
    yáo
    chāng
    shèng
    zōng
    shèng
  • huà
    xiàng
    chuī
    xīn
    lìng
    xiāo
    bīng
    jiù
    xuǎn
    xián
    fāng
    zhì
    zhāo
    jiàn
    shēng
  • diào
    yuán
    shén
    gōng
    yùn
    huà
    tuō
    lín
    chāo
    hàng
    xiè
    fān
    péng
  • pěng
    ēn
    guāng
    bié
    chōu
    háo
    wèn
    shū
    fèng
    xíng
    lián
    cǎi
    lóng
    hàn
    jiè
    zhū
  • zhì
    shēng
    míng
    guǎ
    tiān
    jié
    shēn
    chóu
    lòu
    kǒu
    shān
    chán
  • hǎi
    tóng
    chén
    juàn
    hóng
    鸿
    máo
    jiàn
    biàn
    fēn
    heī
    bái
    zhí
    péng
  • tíng
    shòu
    fāng
    chéng
    jiǎo
    jiē
    shǐ
    xiào
    piǎo
    qīng
    yǎn
    xīng
    luò
    dǒu
    cuī
    shū
  • zhuì
    jiàn
    beī
    qiáo
    yuè
    háo
    gōng
    dǐng
    luàn
    qún
    féng
    hài
    ròu
    zòng
    kuáng
  • dǎn
    weí
    huī
    gān
    jié
    xīn
    yīn
    xiě
    mǎn
    fān
    cuī
    hài
    làng
    zhēng
    zhào
    zhé
    weī
  • yàn
    shū
    fāng
    zhà
    yáo
    mén
    xìn
    weì
    bàng
    xìng
    jīn
    jiù
    shuò
    huǐ
    shēng
  • wěn
    qín
    xiān
    zhāng
    luó
    chěng
    xián
    wǎng
    liǎng
    hǎi
    hèn
    zhǐ
    fān
  • zhàng
    lǐng
    chōng
    shé
    zhēng
    chí
    niè
    huǐ
    wàng
    tiān
    shōu
    xuě
    kàn
    jìng
    lǎn
    shuāng
  • cǎo
    rén
    jīng
    jiǎn
    máo
    huāng
    shì
    weì
    zhū
    huǒ
    fēng
    qíng
    chù
    shān
    shān
    guǐ
    zhōng
  • qióng
    lǎo
    xiāng
    guān
    yuǎn
    chóu
    ròu
    què
    líng
    kuī
    yǒu
    guī
    ruì
    chū
  • yān
    dǎo
    shēn
    qiān
    zhàng
    cāng
    miǎo
    hǎi
    biāo
    zhuàn
    xìn
    shǐ
    使
    jiāng
    zhào
    rèn
  • dào
    jiē
    sān
    dōng
    lái
    jīng
    liù
    yuè
    àn
    tān
    cháo
    jīng
    lài
  • shǒu
    ān
    leí
    meí
    weì
    bìng
    rùn
    jiāng
    yàn
    wàng
    leí
  • zhào
    xià
    yīn
    bān
    shuò
    ēn
    xǐng
    kuáng
    tiān
    yóu
    zhǐ
    鹿
    shè
    shàng
    píng
  • lǐng
    zhān
    niú
    dǒu
    jiāng
    cuì
    weì
    píng
    rén
    shuí
    guǐ
  • pén
    cháo
    tōng
    chǔ
    kuāng
    shān
    jiē
    lóu
    qīng
    guì
    mǎn
    yuǎn
    lián
  • fǎng
    仿
    jiē
    tíng
    beī
    huān
    jìn
    jiù
    jiāo
    fēng
    宿
    cǎo
    shuaī
    bìn
    chóng
    shēng
    chú
  • wàn
    fēn
    liáng
    yuàn
    shuāng
    jīng
    suì
    yuè
    rǎn
    rǎn
    jìn
    sāng
  • chóu
    qiān
    hóng
    鸿
    niàn
    zhōng
    dāng
    guī
    gēng
    xué
    yáng
    zhū

原文: 九五当乾德,三千应瑞符。纂尧昌圣历,宗禹盛丕图。
画象垂新令,消兵易旧谟。选贤方去智,招谏忽升愚。
大乐调元气,神功运化炉。脱鳞超沆瀣,翻翼集蓬壶。
捧日恩光别,抽毫顾问殊。凤形怜采笔,龙颔借骊珠。
掷地声名寡,摩天羽翮孤。洁身酬雨露,利口扇谗谀。
碧海同宸眷,鸿毛比贱躯。辨疑分黑白,举直牴朋徒。
庭兽方呈角,阶蓂始效莩。日倾乌掩魄,星落斗摧枢。
坠剑悲乔岳,号弓泣鼎湖。乱群逢害马,择肉纵狂貙。
胆为隳肝竭,心因沥血枯。满帆摧骇浪,征棹折危途。
燕客书方诈,尧门信未孚。谤兴金就铄,毁极玉生瘉。
砺吻矜先搏,张罗骋疾驱。地嫌稀魍魉,海恨止番禺。
瘴岭冲蛇入,蒸池蹑虺趋。望天收雪涕,看镜揽霜须。
草毒人惊剪,茅荒室未诛。火风晴处扇,山鬼雨中呼。
穷老乡关远,羁愁骨肉无。鹊灵窥牖户,龟瑞出泥途。
烟岛深千瘴,沧波淼四隅。海标传信使,江棹认妻孥。
到接三冬暮,来经六月徂。暗滩朝不怒,惊濑夜无虞。
俯首安羸业,齐眉慰病夫。涸鱼思雨润,僵燕望雷苏。
诏下因颁朔,恩移讵省辜。诳天犹指鹿,依社尚凭狐。
度岭瞻牛斗,浮江淬辘轳。未平人睚眦,谁惧鬼揶揄。
盆浦潮通楚,匡山地接吴。庾楼清桂满,远寺素莲敷。
仿佛皆停马,悲欢尽隙驹。旧交封宿草,衰鬓重生刍。
万戟分梁苑,双旌寄鲁儒。駸駸移岁月,冉冉近桑榆。
疲马愁千里,孤鸿念五湖。终当赋归去,那更学杨朱。



李绅简介: 李绅(772—846)是唐朝著名的文学家和诗人,汉族,出生于乌程(今浙江湖州),成长于润州无锡(今属江苏)。他于27岁考中进士,并补任国子助教。 李绅与当时的诗人元稹、白居易以及其他知名文人交往密切。他在文学史上最引人注目的部分在于其诗歌。李绅是新乐府运动中的重要参与者,作有《乐府新题》20首,不过已经佚失。他的诗歌具有强烈的现实主义色彩,揭示了社会问题和人民疾苦,具有深刻而广泛的影响。 他的诗歌代表作是《悯农》两首,“锄禾日当午,汗滴禾下土,谁知盘中餐,粒粒皆辛苦。” 这两首诗已经成为了中国诗歌中的珍品和经典,被广泛传颂。他的诗歌收录在《全唐诗》四卷中。 李绅在唐代文学发展史上占有重要地位,在文学和诗歌领域上取得了优异的成就,其诗歌作品在中国文学史上产生了深远的影响。