《和东川杨慕巢尚书府中独坐感戚在怀见寄十四韵》拼音译文赏析

  • dōng
    chuān
    yáng
    cháo
    shàng
    shū
    zhōng
    zuò
    gǎn
    zài
    huái
    怀
    jiàn
    shí
    yùn
  • [
    táng
    ]
    bái
  • shì
    zhī
    jūn
    zhě
    jūn
    jīn
    ruò
    qióng
    tōng
    shí
    dìng
    shì
    xiāng
  • dōng
    shǔ
    huān
    shū
    西
    jiāng
    tàn
    shì
    zhī
    yuán
    róng
    guì
    fān
    shǐ
    使
    gǎn
    shāng
    duō
  • xíng
    duàn
    fēng
    jīng
    yàn
    nián
    qīn
    xià
    piàn
    xīn
    xiū
    cǎn
    shuāng
    bìn
    cuō
    tuó
  • shòu
    huáng
    jīn
    yìn
    qīng
    zhuàng
    bái
    lǎo
    jiāng
    róng
    tiē
    chóu
    yòng
    dào
    xiāo
  • wài
    ráo
    beī
    jiǔ
    zhōng
    táng
    yǒu
    luó
    yìng
    yǐn
    mǎn
    yǐn
    fàng
    kuáng
  • jǐn
    shuǐ
    tōng
    xiá
    xiāng
    shān
    duì
    luò
    jiāng
    jūn
    chí
    tiě
    shào
    tóng
    tuó
  • shēn
    lián
    sōng
    zhú
    gāo
    qíng
    luó
    xuán
    chē
    nián
    shèn
    yuǎn
    weì
    gǎn
    xiāng
    guò

原文: 我是知君者,君今意若何。穷通时不定,苦乐事相和。
东蜀欢殊渥,西江叹逝波。只缘荣贵极,翻使感伤多。
行断风惊雁,年侵日下坡。片心休惨戚,双鬓已蹉跎。
紫绶黄金印,青幢白玉珂。老将荣补贴,愁用道销磨。
外府饶杯酒,中堂有绮罗。应须引满饮,何不放狂歌。
锦水通巴峡,香山对洛河。将军驰铁马,少傅步铜驼。
深契怜松竹,高情忆薜萝。悬车年甚远,未敢故相过。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等