《华原磬-刺乐工非其人也》拼音译文赏析

  • huá
    yuán
    qìng
    gōng
    feī
    rén
  • [
    táng
    ]
    bái
  • huá
    yuán
    qìng
    huá
    yuán
    qìng
    rén
    tīng
    jīn
    rén
    tīng
    bīn
    shí
    bīn
    shí
  • jīn
    rén
    rén
    jīn
    rén
    rén
    tóng
    yòng
    zhī
    shè
    zhī
    yóu
    gōng
  • gōng
    suī
    zài
    ěr
    fēn
    qīng
    zhuó
    weí
    lóng
    yuán
    diào
  • zhī
    yǒu
    xīn
    shēng
    chèng
    qìng
    chū
    bīn
    biàn
    zhì
    shēng
    gǎn
    rén
  • gōng
    xuán
    tīng
    huá
    yuán
    shí
    jūn
    xīn
    suì
    wàng
    fēng
    jiāng
    chén
    guǒ
    rán
    kòu
    cóng
    yàn
  • chén
    shào
    kěn
    fēng
    jiāng
    shǐ
    zhī
    shí
    zhèng
    tōng
    tīng
    kēng
    qiāng
    ér
  • qìng
    xiāng
    hǎi
    guī
    cháng
    ān
    shì
    ér
    weí
    shī
    huá
    yuán
    qìng
    bīn
    shí
  • qīng
    zhuó
    liǎng
    shēng
    shuí
    zhī

原文: 华原磬,华原磬,古人不听今人听。泗滨石,泗滨石,
今人不击古人击。今人古人何不同,用之舍之由乐工。
乐工虽在耳如壁,不分清浊即为聋。梨园弟子调律吕,
知有新声不如古。古称浮磬出泗滨,立辨致死声感人。
宫悬一听华原石,君心遂忘封疆臣。果然胡寇从燕起,
武臣少肯封疆死。始知乐与时政通,岂听铿锵而已矣。
磬襄入海去不归,长安市儿为乐师。华原磬与泗滨石,
清浊两声谁得知。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等