《寓意诗五首》拼音译文赏析

  • shī
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    bái
  • zhāng
    shēng
    shēn
    shān
    nián
    ér
    hòu
    zhī
    tǐng
    gāo
    èr
    bǎi
    chǐ
    běn
    jiē
    shí
    weí
  • tiān
    jiàn
    míng
    táng
    cái
    zhōng
    guī
    jiàng
    rén
    zhí
    jīn
    cǎi
    jiāng
    yǒu
  • mèng
    dōng
    cǎo
    liè
    huǒ
    liáo
    shān
    beī
    fēng
    chuī
    měng
    yàn
    cóng
    gēn
    shāo
    dào
    zhī
  • yǎng
    cái
    sān
    shí
    nián
    fāng
    chéng
    dòng
    liáng
    姿
    cháo
    weí
    huī
    jìn
    jié
  • suī
    shēng
    ěr
    cái
    tiān
    ěr
    shí
    fèn
    yīng
    yóu
    yǒu
    rén
    duō
    zhī
  • chóng
    chén
    chóng
    chén
    lìng
    rén
    beī
    beī
    fén
    shāo
    dàn
    beī
    cǎi
    yòng
    chí
  • jīng
    neì
    shǐ
    yán
    yán
    zhōng
    shū
    láng
    zuó
    zhuàn
    zhēng
    bài
    ēn
    shū
    cháng
  • diāo
    guàn
    shuǐ
    cāng
    shòu
    huáng
    jīn
    zhāng
    peì
    shēn
    weì
    nuǎn
    wén
    cuàn
    xiá
    huāng
  • qīn
    bié
    tūn
    shēng
    páng
    bīn
    sàn
    mén
    qián
    què
    luó
    zhāng
  • guì
    lái
    jiǔ
    shū
    gōu
    shuāng
    quán
    shì
    yóu
    piē
    ruò
    shí
    huǒ
    guāng
  • shǒu
    pín
    jiàn
    pín
    jiàn
    jiǔ
    cháng
    zhuàn
    huàn
    yóu
    qiě
    lái
    guī
    xiāng
  • zhī
    chéng
    zhāng
    dàn
    wén
    shēng
    juē
    zaī
    chóng
    niǎo
    shí
    yǒu
    míng
  • jūn
    dìng
    jiāo
    jiǔ
    yào
    xiōng
    shì
    chéng
    xìn
    bái
    shuǐ
    zhǐ
    weí
    méng
  • yún
    weí
    bié
    feī
    chén
    liǎng
    nán
    bìng
    jūn
    weí
    fēng
    péng
    weí
    shī
    shuǐ
    jīng
  • yīn
    xìn
    shū
    ēn
    fēn
    qīng
    qióng
    tōng
    shàng
    kuàng
    shēng
  • nǎi
    zhī
    jiāo
    nán
    yǒu
    zhī
    rén
    míng
    jiāng
    shān
    shàng
    sōng
    jié
    tuō
    shuǐ
    shàng
    píng
  • piān
    piān
    liǎng
    xuán
    niǎo
    běn
    shì
    tóng
    cháo
    yàn
    fēn
    feī
    lái
    shí
    qiū
    xià
    yán
    liáng
    biàn
  • 宿
    péng
    míng
    guāng
    diàn
    殿
    ǒu
    yīn
    xián
    chù
    chóng
    xiāng
    jiàn
  • qín
    xìng
    liáng
    guì
    juē
    máo
    dòng
    jiàn
    yǎn
    kàn
    qiū
    shè
    zhì
    liǎng
    chù
    nán
    liàn
  • suǒ
    tuō
    zàn
    shí
    weí
    xiāng
    tàn
    xiàn
  • suō
    yuán
    zhōng
    shù
    gēn
    zhū
    weí
    chǔn
    ěr
    shù
    jiān
    chóng
    xíng
    zhì
    weī
  • shú
    weì
    chóng
    zhī
    weī
    chóng
    shú
    weì
    shù
    zhī
    huā
    yǒu
    shuaī
    shí
  • huā
    shuaī
    xià
    weì
    shí
    bìng
    qiū
    xiān
    weǐ
    shù
    xīn
    bàn
    weí
    guān
    zhě
    ān
    zhī
  • jiè
    wèn
    chóng
    zài
    zài
    shēn
    zài
    zhī
    jiè
    wèn
    chóng
    shí
    shí
    xīn
    shí
  • zhuó
    niǎo
    zuǐ
    cháng
    jiāng
    weí

原文: 豫樟生深山,七年而后知。挺高二百尺,本末皆十围。
天子建明堂,此材独中规。匠人执斤墨,采度将有期。
孟冬草木枯,烈火燎山陂。疾风吹猛焰,从根烧到枝。
养材三十年,方成栋梁姿。一朝为灰烬,柯叶无孑遗。
地虽生尔材,天不与尔时。不如粪土英,犹有人掇之。
已矣勿重陈,重陈令人悲。不悲焚烧苦,但悲采用迟。
赫赫京内史,炎炎中书郎。昨传征拜日,恩赐颇殊常。
貂冠水苍玉,紫绶黄金章。佩服身未暖,已闻窜遐荒。
亲戚不得别,吞声泣路旁。宾客亦已散,门前雀罗张。
富贵来不久,倏如瓦沟霜。权势去尤速,瞥若石火光。
不如守贫贱,贫贱可久长。传语宦游子,且来归故乡。
促织不成章,提壶但闻声。嗟哉虫与鸟,无实有虚名。
与君定交日,久要如弟兄。何以示诚信,白水指为盟。
云雨一为别,飞沉两难并。君为得风鹏,我为失水鲸。
音信日已疏,恩分日已轻。穷通尚如此,何况死与生。
乃知择交难,须有知人明。莫将山上松,结托水上萍。
翩翩两玄鸟,本是同巢燕。分飞来几时,秋夏炎凉变。
一宿蓬荜庐,一栖明光殿。偶因衔泥处,复得重相见。
彼矜杏梁贵,此嗟茅栋贱。眼看秋社至,两处俱难恋。
所托各暂时,胡为相叹羡。
婆娑园中树,根株大合围。蠢尔树间虫,形质一何微。
孰谓虫之微,虫蠹已无期。孰谓树之大,花叶有衰时。
花衰夏未实,叶病秋先萎。树心半为土,观者安得知。
借问虫何在,在身不在枝。借问虫何食,食心不食皮。
岂无啄木鸟,觜长将何为。



白居易简介
唐朝 诗人白居易的照片

白居易(772 年-846 年),字乐天,号香山居士,又号醉吟先生,祖籍太原,到其曾祖父时迁居下邦,生于河南新郑。是唐代伟大的现实主义诗人,唐代三大诗人之一.白居易与元稹共同倡导新乐府运动,世称“元白”,与刘禹锡并称“刘白”。白居易的诗歌题材广泛,形式多样,语言平易通俗,有“诗魔”和“诗王”之称。官至翰林学士、左赞善大夫。公元846年,白居易在洛阳逝世,葬于香山。有《白氏长庆集》传世,代表诗作有《长恨歌》、《卖炭翁》、《琵琶行》等