《哭吕衡州六首》拼音译文赏析

  • héng
    zhōu
    liù
    shǒu
  • [
    táng
    ]
    yuán
    zhěn
  • sān
    rén
    jié
    jiāo
    shēn
    zhǐ
    shū
    tóu
    bīng
    yíng
    yǎn
    jūn
    bào
    shuǐ
    lián
  • weí
    kuā
    shòu
    gāo
    huāng
    xiá
    chú
    shāng
    xīn
    zhū
    yōu
    dào
    yōu
  • wàng
    yǒu
    jīng
    guān
    diào
    qián
    shōu
    zǎi
    xiāng
    dāo
    jiāng
    wén
    jià
    fēng
    yuǎn
    yún
    mào
    jiē
    tiān
    gāo
  • guó
    dài
    qiú
    lín
    jiā
    zàng
    bào
    tāo
    jìn
    jiāng
    qiān
    zài
    bǎo
    mái
    yuán
    hāo
  • bái
    shuāng
    jīng
    duì
    qīng
    shān
    zhèn
    qǐng
    yīng
    zhěn
    cǎo
    shì
    juān
  • shì
    sān
    qiān
    zhuàng
    nián
    yìng
    shí
    yáo
    wén
    míng
    feī
    shì
    lián
  • diāo
    è
    shēng
    nán
    chén
    tán
    gēng
    xiāng
    ér
    tóng
    xuān
    xiàng
    shì
    leí
    lǎo
    beī
    táng
  • yàn
    shā
    tīng
    àn
    yún
    lián
    hǎi
    huáng
    zhù
    róng
    fēng
    shàng
    yuè
    zhào
    beǐ
    rén
    sāng
  • huí
    yàn
    fēng
    qián
    yàn
    chūn
    huí
    jìn
    què
    huí
    lián
    xíng
    rén
    tóng
    zàng
    rén
    lái
  • náo
    chuī
    lín
    jiāng
    fǎn
    chéng
    chí
    kaī
    mǎn
    chuán
    shēn
    fēng
    zhào
    chǔ
    yuán
  • chūn
    qiū
    yáng
    xióng
    zhù
    shù
    jīng
    zài
    shí
    jiān
    zhōng
    dìng
    guī
    míng
  • leǐ
    shuǐ
    wén
    xiāng
    jiāng
    zhú
    qīng
    píng
    shēng
    fēng
    yuè
    qián
    meì
    ruò
    weí
    qíng

原文: 气敌三人杰,交深一纸书。我投冰莹眼,君报水怜鱼。
髀股惟夸瘦,膏肓岂暇除。伤心死诸葛,忧道不忧馀。
望有经纶钓,虔收宰相刀。江文驾风远,云貌接天高。
国待球琳器,家藏虎豹韬。尽将千载宝,埋入五原蒿。
白马双旌队,青山八阵图。请缨期系虏,枕草誓捐躯。
势激三千壮,年应四十无。遥闻不瞑目,非是不怜吴。
雕鹗生难敌,沉檀死更香。儿童喧巷市,羸老哭碑堂。
雁起沙汀暗,云连海气黄。祝融峰上月,几照北人丧。
回雁峰前雁,春回尽却回。联行四人去,同葬一人来。
铙吹临江返,城池隔雾开。满船深夜哭,风棹楚猿哀。
杜预春秋癖,扬雄著述精。在时兼不语,终古定归名。
耒水波文细,湘江竹叶轻。平生思风月,潜寐若为情。



元稹简介: 元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳),是北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。元稹的父亲元宽,母亲郑氏。元稹与白居易共同提倡“新乐府”,因此被世人并称为“元白”。