《春日同韦郎中使君送邹儒立少府扶侍赴云阳》拼音译文赏析

  • chūn
    tóng
    weí
    láng
    zhōng
    shǐ
    使
    jūn
    sòng
    zōu
    shào
    shì
    yún
    yáng
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • zhù
    bǎi
    cǎo
    mián
    mián
    shēng
    qióng
    wén
    diàn
    xiù
    sān
    zhèn
    xióng
  • tài
    shǒu
    yùn
    zhū
    shēng
    jiē
    biàn
    fēng
    jùn
    zhaī
    chǎng
    西
    qīng
    chǔ
    jīng
    nán
    hóng
    鸿
  • hǎi
    pàn
    chéng
    wàng
    yún
    yáng
    tiān
    zhōng
    jiǔ
    hān
    zhèng
    fāng
    jǐng
    shī
    zhuì
    xīn
    cóng
  • cǎi
    lǎo
    lái
    bìng
    shì
    chē
    jiāng
    tóng
    guò
    suí
    liǔ
    qiáo
    cuì
    luò
    huā
    méng
    lóng
  • gāo
    liú
    qián
    chéng
    zài
    céng
    kōng
    cán
    bìng
    feī
    sòng
    nán
    chóng

原文: 离思著百草,绵绵生无穷。侧闻畿甸秀,三振词策雄。
太守不韵俗,诸生皆变风。郡斋敞西清,楚瑟惊南鸿。
海畔帝城望,云阳天色中。酒酣正芳景,诗缀新碧丛。
服彩老莱并,侍车江革同。过隋柳憔悴,入洛花蒙笼。
高步讵留足,前程在层空。独惭病鹤羽,飞送力难崇。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》