《赠韩郎中愈》拼音译文赏析

  • zèng
    hán
    láng
    zhōng
  • [
    táng
    ]
    mèng
    jiāo
  • dìng
    jiāo
    zèng
    jūn
    gāo
    shān
    shí
    bǎo
    zhēn
    jiān
    zèng
    jūn
    qīng
    sōng
  • pín
    guò
    wài
    xiāng
    cǎi
    shì
    wén
    jūn
    shuò
    shǔ
    shī
    yín
    zhī
    leì
    kōng
  • shuò
    shǔ
    chuān
    穿
    yōng
    yòu
    niè
    shàng
    chuān
    穿
    yōng
    yǒu
    xián
    niè
  • cháo
    yín
    sāng
    zhè
    kōng
    zhù
    shì
    qiǎo
    miào
    duàn
    jiāng
    shī
  • zhòng
    rén
    shàng
    feí
    huá
    zhì
    shì
    duō
    leí
    yuàn
    jūn
    bǎo
    jié
    tiān
    dāng
    chá
    weī
  • qián
    yuǎn
    bié
    jīn
    shēng
    bái
    zhī
    wàn
    qíng
    xiǎo
    bàn
    chuáng
    yuè
  • cháng
    bǎi
    chóng
    qiū
    shǐ
    使
    fāng
    cǎo
    xiē

原文: 何以定交契,赠君高山石。何以保贞坚,赠君青松色。
贫居过此外,无可相彩饰。闻君硕鼠诗,吟之泪空滴。
硕鼠既穿墉,又啮机上丝。穿墉有闲土,啮丝无馀衣。
朝吟枯桑柘,暮泣空杼机。岂是无巧妙,丝断将何施。
众人尚肥华,志士多饥羸。愿君保此节,天意当察微。
前日远别离,今日生白发。欲知万里情,晓卧半床月。
常恐百虫秋,使我芳草歇。



孟郊简介
唐朝 诗人孟郊的照片

孟郊(751年-814年),字东野,湖州武康(今浙江德清)人,唐朝诗人,有诗囚之称。代表作品《游子吟》