《旅馆雪晴,又睹新月,众兴所感,因成杂言》拼音译文赏析

  • guǎn
    xuě
    qíng
    yòu
    xīn
    yuè
    zhòng
    xìng
    suǒ
    gǎn
    yīn
    chéng
    yán
  • [
    táng
    ]
    quán
  • liáo
    liáo
    shēn
    xuě
    chū
    qíng
    lóu
    shàng
    yún
    kaī
    yuè
    jiàn
    míng
    chí
    zhōng
    piàn
    yǐng
    jiàn
  • lián
    wài
    qīng
    guāng
    yuǎn
    jìn
    shēng
    jiǎo
    jiǎo
    qíng
    kōng
    jìng
    guǎng
    广
    tíng
    piān
    xiāng
    yìng
  • zhū
    lián
    juàn
    què
    guāng
    gēng
    shēn
    zhǐ
    chí
    lái
    jìng
    mèng
    jiào
    qīng
    lóu
    zuì
    lián
  • chán
    juān
    mǎn
    hán
    tiān
    tiān
    liáo
    liáo
    tóng
    qín
    huái
    chǔ
    jiāng
    xiàn
  • guī
    hóng
    鸿
    duàn
    yuán
    chù
    shēng
    shēn
    guī
    guǎn
    yáo
    xiāng
    cháng
    ān
    hóu
    huá
    kaī
  • jiā
    bīn
    liè
    zuò
    qīng
    jīn
    shǎng
    míng
    yuè
    wán
    liú
    xuě
    xiān
    shǒu
    é
    meí
    zuò
    zhōng
    shè
  • qīng
    shēng
    duàn
    jué
    yāng
    weì
    lán
    qiú
    shòu
    tàn
    zhī
    hán
  • zhū
    huán
    cuì
    shēng
    shān
    shān
    fēn
    guì
    xiù
    zǎn
    zhū
    yán
    zuì
    jìn
    jūn
    huān
  • rén
    shēng
    shào
    nián
    quán
    jiǔ
    xiāng
    kàn
    qiě
    quàn
    beī
    zhōng
    jiǔ
    zhàng
    guì
    yǒu
  • yìng
    xuě
    shū
    bái
    shǒu

原文: 寥寥深夜雪初晴,楼上云开月渐明。池中片影依稀见,
帘外清光远近生。皎皎晴空疑破镜,广庭积素偏相映。
珠帘卷却光更深,玉指持来色逾净。梦觉青楼最可怜,
婵娟素魄满寒天。天地寥寥同一色,秦淮楚江无限极。
归鸿断猿何处声,深闺旅馆遥相忆。长安五侯华阁开,
嘉宾列坐倾金罍。赏明月,玩流雪,纤手蛾眉座中设,
清歌一声无断绝。夜已央,乐未阑。狐裘兽炭不知寒,
珠环翠珮声珊珊。履舄纷纭桂袖攒,朱颜倚醉尽君欢。
人生少年全不久,相看且劝杯中酒。丈夫富贵自有期,
映雪读书徒白首。



权德舆简介: 权德舆,字载之,唐代文学家,天水略阳(今甘肃秦安)人,后徙润州丹徒(今江苏镇江)。在德宗时期,被召为太常博士,改左补阙,迁起居舍人、知制诰,进中书舍人。宪宗时期,拜任礼部尚书、同中书门下平章事,后徙刑部尚书,复以检校吏部尚书出为山南西道节度使。卒谥文,后人称其为权文公。