《过马嵬二首(第二首一作李远诗)》拼音译文赏析

  • guò
    weí
    èr
    shǒu
    èr
    shǒu
    zuò
    yuǎn
    shī
  • [
    táng
    ]
  • zhì
    qiáng
    yuán
    wèn
    qiáo
    zhě
    yún
    shì
    tài
    zhēn
    gōng
    tài
    zhēn
    xiě
    rǎn
    jìn
  • zhū
    yǐng
    suí
    tiān
    kōng
    dān
    wén
    chuī
    jiē
    weí
    yǒu
    luó
    fēng
  • shì
    rén
    chóng
    shàng
    céng
    zhì
    gān
    shì
    zhōng
  • jīn
    jiǎ
    yín
    jīng
    jìn
    huí
    cāng
    máng
    luó
    xiù
    fēng
    nóng
    xiāng
    yóu
    suí
    luán
  • hèn
    yóu
    weí
    nán
    neì
    zhēn
    rén
    beī
    zhàng
    diàn
    殿
    dōng
    míng
    fāng
    shì
    wèn
    péng
    lái
  • weí
    liú
    pàn
    wān
    huán
    yuè
    shí
    sòng
    cán
    huī
    tái

原文: 路至墙垣问樵者,顾予云是太真宫。太真血染马蹄尽,
朱阁影随天际空。丹壑不闻歌吹夜,玉阶唯有薜萝风。
世人莫重霓裳曲,曾致干戈是此中。
金甲银旌尽已回,苍茫罗袖隔风埃。浓香犹自随鸾辂,
恨魄无由离马嵬。南内真人悲帐殿,东溟方士问蓬莱。
唯留坡畔弯环月,时送残辉入夜台。



李益简介: 李益(746-829),唐代诗人,字君虞,出生于陕西姑臧(今甘肃武威),后迁河南郑州。大历四年(769)考取进士,初任郑县尉,久不得升迁,建中四年(783)登书判拔萃科。因仕途失意,后弃官在燕赵一带漫游,游历诗文,作诗及散文,留下了大量优秀作品。