《登玉山诸峰,偶至悟真寺》拼音译文赏析

  • dēng
    shān
    zhū
    fēng
    ǒu
    zhì
    zhēn
  • [
    táng
    ]
    qián
  • guō
    nán
    yún
    shuǐ
    jiā
    sòng
    jiǎn
    qíng
    zhī
    meǐ
    xiāng
    yǐn
    huáng
    shòu
    néng
    xiè
  • shāo
    shí
    mén
    yōu
    shǐ
    zhī
    líng
    jìng
    jué
    míng
    sōu
    weì
    cùn
    guǐ
    xiān
    jìng
    é
    jiǔ
    zhé
  • pán
    gài
    shí
    liáng
    bēng
    yán
    lòu
    yún
    xué
    shǔ
    fēng
    kūn
    xiù
    kōng
    chè
  • jiāo
    qíng
    hóng
    guì
    huā
    liú
    shǔ
    yuè
    bàn
    yán
    cǎi
    mín
    zhě
    diǎn
    piàn
    xuě
  • zhēn
    shǎng
    qián
    chéng
    guān
    níng
    zàn
    chuò
    gēng
    wén
    dōng
    lín
    qìng
    tīng
    shuō
  • xìng
    zhōng
    xún
    jiào
    huà
    ěr
    zhū
    xiàng
    miè

原文: 郭南云水佳,讼简野情发。紫芝每相引,黄绶不能绁。
稍入石门幽,始知灵境绝。冥搜未寸晷,仙径俄九折。
蟠木盖石梁,崩岩露云穴。数峰拔昆仑,秀色与空澈。
玉气交晴虹,桂花留曙月。半岩采珉者,一点如片雪。
真赏无前程,奇观宁暂辍。更闻东林磬,可听不可说。
兴中寻觉化,寂尔诸象灭。



钱起简介: 钱起,字仲文,汉族,吴兴(今浙江湖州市)人,生活于唐朝天宝七年(751年前后),早年多次赴试落第,唐天宝七年(748年)终于考取进士,是唐代著名诗人。