《发广陵留上家兄兼寄上长沙》拼音译文赏析

  • guǎng
    广
    líng
    liú
    shàng
    jiā
    xiōng
    jiān
    shàng
    cháng
    shā
  • [
    táng
    ]
    weí
    yìng
  • jiāng
    weí
    ān
    huái
    怀
    宿
    liàn
    fāng
    jiā
    pín
    jiù
    báo
    huàn
    piāo
    .
  • zhí
    bǎn
    shēn
    yǒu
    shǔ
    yān
    shí
    xīn
    huáng
    bài
    yán
    liú
    shēng
    jié
    leì
    mǎn
    shàng
  • yàng
    yàng
    dòng
    xíng
    fǎng
    tíng
    tíng
    yuǎn
    xiāng
    wàng
    chén
    wǎng
    dào
    cháng
  • xiāo
    tiáo
    fēng
    guò
    hǎi
    liáng
    gǎn
    qiū
    weí
    kuàng
    jié
    zhōng
    cháng
  • tuī
    dào
    dāng
    qiǎn
    qíng
    suǒ
    wàng
    shí
    gòng
    hái
    guī
    míng
    chūn
    yáng

原文: 将违安可怀,宿恋复一方。家贫无旧业,薄宦各飘飏.
执板身有属,淹时心恐惶。拜言不得留,声结泪满裳。
漾漾动行舫,亭亭远相望。离晨苦须臾,独往道路长。
萧条风雨过,得此海气凉。感秋意已违,况自结中肠。
推道固当遣,及情岂所忘。何时共还归,举翼鸣春阳。



韦应物简介: 韦应物(737~792),中国唐代诗人,汉族,长安(今陕西西安)人。他的诗歌风格恬淡高远,善于写景和描写隐逸生活,因此被称为“韦苏州”。他的诗作被收入《韦江州集》、《韦苏州诗集》和《韦苏州集》三部作品,共计23卷,其中散文仅存一篇。