《洛阳道五首献吕四郎中》拼音译文赏析

  • luò
    yáng
    dào
    shǒu
    xiàn
    láng
    zhōng
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • luò
    shuǐ
    chūn
    bīng
    kaī
    luò
    chéng
    chūn
    shuǐ
    绿
    cháo
    kàn
    dào
    shàng
    luò
    huā
    luàn
  • mèng
    zhī
    míng
    qiān
    jīn
    mǎi
    bǎo
    jiàn
    chū
    píng
    jīn
    yán
    jiāo
    qiě
    yàn
  • dào
    zhí
    chūn
    jiā
    duō
    líng
    guì
    gōng
    shuāng
    shuāng
    míng
  • chūn
    fēng
    èr
    yuè
    shí
    dào
    bàng
    liǔ
    kān
    shàng
    zhī
    guān
    xià
    zhī
    chē
  • luò
    shuǐ
    zhào
    qiān
    mén
    qiān
    mén
    kōng
    shào
    nián
    zhì
    zǒu
    yóu
    xīn
    shì

原文: 洛水春冰开,洛城春水绿。朝看大道上,落花乱马足。
剧孟不知名,千金买宝剑。出入平津邸,自言娇且艳。
大道直如发,春日佳气多。五陵贵公子,双双鸣玉珂。
春风二月时,道傍柳堪把。上枝覆官阁,下枝覆车马。
洛水照千门,千门碧空里。少年不得志,走马游新市。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。