《观范阳递俘》拼音译文赏析

  • guān
    fàn
    yáng
  • [
    táng
    ]
    chǔ
    guāng
  • beǐ
    máo
    xīng
    yǔn
    guǐ
    fāng
    lín
    qún
    shī
    gōng
    shǐ
    diàn
    guī
    yàn
  • huáng
    huáng
    xuān
    yuán
    jūn
    zàn
    zàn
    gāo
    táo
    fāng
    zhuàng
    jūn
    shí
    yuǎn
    jìn
    shēng
  • chē
    jiàn
    kuí
    chéng
    shēn
    rén
    guò
    tuó
    tuó
    jiào
    zhèng
    yǐn
    .
  • liè
    fēng
    cháo
    sòng
    hán
    yún
    xuě
    ǎi
    tiān
    cǎo
    tóng
    shuí
    néng
    biàn
    róng
  • fēng
    yuán
    róng
    bǎi
    jīn
    chóu
    yǒng
    bāng
    gōng
    jué
    yán
    huáng
    shū

原文: 北河旄星陨,鬼方獮林胡。群师舞弓矢,电发归燕墟。
皇皇轩辕君,赞赞皋陶谟。方思壮军实,远近递生俘。
车马践大逵,合沓成深渠。牧人过橐驼,校正引騊駼.
烈风朝送寒,云雪霭天隅。草木同一色,谁能辨荣枯。
四履封元戎,百金酬勇夫。大邦武功爵,固与炎皇殊。



储光羲简介: 储光羲(约706—763),唐代官员,田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山,后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,储光羲被俘,迫受伪职。乱平后,他自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南,终年57岁。