《游法华寺》拼音译文赏析

  • yóu
    huá
  • [
    táng
    ]
    sòng
    zhī
    wèn
  • gāo
    xiù
    zhēn
    chéng
    yǐn
    miào
    chē
    kōng
    zhōng
    jié
    lóu
    diàn
    殿
    biǎo
    chū
    yún
    xiá
  • hòu
    guǒ
    chán
    sān
    qián
    yīn
    gǎn
    liù
    yàn
    lín
    xūn
    bǎo
    shù
    shuǐ
    liū
    jīn
    shā
  • hán
    meí
    yóu
    qiǎn
    wēn
    tíng
    weì
    huá
    tái
    xiāng
    hóng
    yào
    luàn
    yǐng
    绿
    huáng
    zhē
  • guǒ
    jiàn
    wáng
    yuán
    chāo
    fàn
    jiā
    chén
    xíng
    rěn
    cǎo
    sòng
    líng
    huā
  • jiāng
    jùn
    jiāng
    tiān
    weì
    jiā
    cháo
    lái
    yán
    沿
    fàn
    suǒ
    yìng
    shì
    zhú
    xiān
    chá

原文: 高岫拟耆闍,真乘引妙车。空中结楼殿,意表出云霞。
后果缠三足,前因感六牙。宴林薰宝树,水溜滴金沙。
寒谷梅犹浅,温庭橘未华。台香红药乱,塔影绿篁遮。
果渐轮王族,缘超梵帝家。晨行踏忍草,夜诵得灵花。
江郡将何匹,天都亦未加。朝来沿泛所,应是逐仙槎。



宋之问简介: 宋之问,字延清,汉族,出生于汾州(今山西汾阳市),有一说是虢州弘农(今河南灵宝县)人,一名少连,是初唐时期著名的诗人,以诗文著称,其诗作深受唐代文人的推崇。