《浣纱篇赠陆上人》拼音译文赏析

  • huàn
    shā
    piān
    zèng
    shàng
    rén
  • [
    táng
    ]
    sòng
    zhī
    wèn
  • yuè
    yán
    huā
    yuè
    wáng
    wén
    huàn
    shā
    guó
    weī
    chǒ
    xiàn
    zuò
    gōng
  • shān
    sǒu
    bàn
    qián
    zhù
    luó
    gēng
    méng
    zhē
    xíng
    jiàn
    zài
    xiào
    qīng
    chà
  • yàn
    duó
    rén
    xiāng
    kuā
    cháo
    hái
    jiù
    liàng
    zhuāng
    xún
    ruò
  • niǎo
    jīng
    sōng
    wǎng
    weì
    chén
    huā
    shǐ
    jiào
    róng
    wàng
    fāng
    qún
    xīn
    xié
  • qīn
    bǐng
    yōu
    shì
    rén
    gòng
    chèng
    juē
    yuàn
    yán
    tuō
    jūn
    huái
    怀
    tǎng
    leì
    péng
    shēng
  • jiā
    zhù
    leí
    mén
    gāo
    líng
    feī
    xiá
    lín
    cuì
    zhàng
    cǎi
    yún
    chē
  • chūn
    fēng
    yàn
    chǔ
    qiū
    yuè
    chán
    jiā
    zhuān
    jiāo
    wán
    weí
    qín
    shē
  • běn
    zhī
    kōng
    yóu
    shā
    yǒng
    piān
    zhí
    xìng
    cháng
    xūn
    xiū
  • xié
    qiè
    zhàng
    dào
    lái
    zhǐ
    qiè
    西
    jiā

原文: 越女颜如花,越王闻浣纱。国微不自宠,献作吴宫娃。
山薮半潜匿,苎萝更蒙遮。一行霸句践,再笑倾夫差。
艳色夺人目,斅嚬亦相夸。一朝还旧都,靓妆寻若耶。
鸟惊入松网,鱼畏沉荷花。始觉冶容妄,方悟群心邪。
钦子秉幽意,世人共称嗟。愿言托君怀,倘类蓬生麻。
家住雷门曲,高阁凌飞霞。淋漓翠羽帐,旖旎采云车。
春风艳楚舞,秋月缠胡笳。自昔专娇爱,袭玩唯矜奢。
达本知空寂,弃彼犹泥沙。永割偏执性,自长薰修芽。
携妾不障道,来止妾西家。



宋之问简介: 宋之问,字延清,汉族,出生于汾州(今山西汾阳市),有一说是虢州弘农(今河南灵宝县)人,一名少连,是初唐时期著名的诗人,以诗文著称,其诗作深受唐代文人的推崇。